Thứ Hai Lười Biếng Của Hoa Lan Hồ Điệp
Thứ Hai – hai từ khiến bao người thở dài não nề. Không chỉ con người mới cảm thấy uể oải khi bắt đầu tuần mới, ngay cả Hoa Lan Hồ Điệp, loài hoa vốn được xem là kiêu sa và thanh lịch, cũng có những ngày chẳng buồn vươn mình, chẳng muốn khoe sắc. Đặc biệt là vào sáng thứ Hai đầu tuần, khi ánh nắng chưa đủ ấm, sương sớm vẫn còn vương lại trên những cánh hoa, thì Lan Hồ Điệp – dù đẹp đến đâu – cũng chỉ muốn… lười biếng một chút.
🌼 Lan Hồ Điệp và chiếc gối mây
Trong một khu vườn nhỏ nằm phía sau căn nhà gỗ cổ kính ở Đà Lạt, có một giàn lan hồ điệp rực rỡ đủ màu. Mỗi cây lan đều được chăm sóc tỉ mỉ, gốc được đặt trong những chậu sứ men trắng, treo khéo léo trên thanh gỗ mộc. Vào những ngày trong tuần, hoa thường rất năng động – luôn xòe cánh đúng giờ, hấp thụ nắng, đón gió và trò chuyện rôm rả với lũ bướm ong ghé thăm.
Nhưng sáng thứ Hai thì khác hẳn.
Lan Hồ Điệp tím, nàng hoa được mệnh danh là “quý cô sang chảnh” của khu vườn, hôm nay trùm cánh lại như quấn chăn, lười biếng chẳng buồn hé môi cười với mặt trời. Nàng lẩm bẩm:
“Không thể tin được là cuối tuần đã trôi qua nhanh thế. Mới hôm qua còn được nằm nghỉ, hôm nay lại phải… hé cánh, nở tươi và làm duyên làm dáng. Mệt lắm đó nha.”
Cạnh đó, Lan Hồ Điệp trắng ngáp một cái thật dài, dù hoa không có miệng. Cô nàng đang mơ màng nhớ lại buổi chiều Chủ Nhật, khi một cơn mưa nhẹ rơi rơi và nàng được nằm yên, mơ màng trong cái se lạnh dễ chịu.
“Ước gì có một ngày thứ Hai khác – nơi không cần thức dậy, không cần vươn cánh, chỉ cần… nằm dài và mơ.”
🌱 Những chiếc lá thì thầm
Không chỉ những bông hoa mới uể oải, mà ngay cả những chiếc lá xanh cũng chẳng hăng hái gì hơn.
“Chúng ta có thể xin nghỉ một ngày không?” – chiếc lá dưới gốc lan rì rào hỏi.
“Chắc không được đâu, người chăm vườn sắp ra rồi. Mà con người thật kỳ cục, tại sao họ lại chọn thứ Hai là ngày bắt đầu nhỉ? Sao không bắt đầu từ thứ Tư, ngày nắng đẹp hơn chẳng hạn?” – chiếc lá già hơn đáp, giọng khò khè vì sương đêm.
Lũ lá rì rầm như hội nghị đầu tuần, nhưng tất cả đều nhất trí rằng: Thứ Hai không nên làm gì cả!
☕ Buổi họp sáng thứ Hai… ngái ngủ
Trong khu vườn, có một “cuộc họp” nho nhỏ mỗi sáng giữa các loài cây hoa. Vào thứ Hai, cuộc họp diễn ra chậm chạp. Lan Hồ Điệp Vàng là chủ tịch hôm nay, ngáp một cái rồi mới bắt đầu.
“Hôm nay… ừm… ai có báo cáo gì không?”
Lan Hồng nhấc nhẹ cánh: “Tôi kiến nghị nên dời cuộc họp sáng sang… chiều thứ Hai, hoặc sáng thứ Ba.”
Lan Tím hưởng ứng: “Tôi đồng tình. Thứ Hai là để… ngủ thêm, để mơ màng, để sống chậm lại.”
Lũ hoa khác gật gù. Cả giàn lan như thể cùng… đình công một cách đầy dịu dàng.
🎨 Khi sắc đẹp cũng cần nghỉ ngơi
Người chăm vườn tên là An – một cô gái trẻ yêu lan bằng cả trái tim. Sáng nào cô cũng đều đặn mang nước tưới cây, nhẹ nhàng lau từng chiếc lá, vuốt ve cánh hoa như vỗ về bạn thân. Nhưng hôm nay, cô ngạc nhiên khi thấy cả giàn lan… trầm lặng bất thường.
Không có cánh hoa nào vươn cao như mọi khi. Không có nụ cười dịu dàng thường trực.
An thở dài:
“Các em cũng bị hội chứng lười thứ Hai rồi à?”
Cô cười nhẹ, rồi để mặc lũ lan được yên. Cô không cố bắt chúng phải rạng rỡ – bởi cô hiểu, ngay cả những loài hoa kiêu sa nhất cũng cần thời gian nghỉ ngơi.
🌸 Lan lười nhưng không buông bỏ
Dù không hứng thú với thứ Hai, Lan Hồ Điệp không hề buông bỏ chính mình. Cánh hoa tuy co lại, nhưng vẫn mềm mại. Màu sắc không rực rỡ, nhưng vẫn trong trẻo. Nàng biết, đây chỉ là khởi đầu tuần, và một chút lười biếng cũng chẳng sao.
“Không cần phải luôn hoàn hảo. Mình chỉ cần trung thực với cảm xúc của mình – hôm nay mình mệt, mình chậm lại một chút. Mai mình sẽ bung cánh rạng ngời hơn.”
📍DALATHOA – nơi lan được là chính mình
Tại Dalathoa – ngôi nhà của những loài Lan Hồ Điệp biết sống thật với cảm xúc, các cô nàng lan được yêu thương theo cách tự nhiên nhất. Không ai ép buộc chúng phải nở đẹp mỗi ngày. Không ai kỳ vọng sắc hoa phải rực rỡ 365 ngày/năm. Mỗi cánh hoa được tôn trọng – dù đang hé nở hay đang khép lại.
Dalathoa hiểu rằng, một loài hoa đẹp không phải vì luôn khoe sắc, mà vì biết khi nào nên rực rỡ, khi nào nên nghỉ ngơi.
Hoa Lan Hồ Điệp – loài hoa tưởng chừng luôn kiêu sa và hoàn hảo, hóa ra cũng có những phút yếu lòng, những buổi sáng thứ Hai chỉ muốn lười biếng, nằm dài mơ mộng như bao con người đang loay hoay tìm lại năng lượng đầu tuần.
Và điều đó đâu có gì sai?
Bởi lẽ, lười biếng đôi chút để chậm lại, để thở sâu và yêu bản thân – cũng là một cách để sống đẹp.